惟念品者,守微之始,内思安般,必解道纪。
出息、入息念,具满谛思惟,
从初竟通利,安如佛所说。
是则照世间,如云解月现,
起止学思惟,坐卧不废忘。
比丘立是念,前利后则胜,
始得终必胜,逝不睹生死。
若见身所住,六更以为最,
比丘常一心,便自知泥洹。
已有是诸念,自身常建行,
若其不如是,终不得意行。
是随本行者,如是度爱劳,
若能悟意念,知解一心乐。
应时等行法,是度老死恼,
比丘悟意行,当令应是念。
诸念生死弃,为能作苦际,
常当听微妙,自觉悟其意。
能觉者为贤,终始无所会,
以觉意能应,日夜务学行,
当解甘露要,令诸漏得尽。
夫人得善利,乃来自归佛,
是故当昼夜,常念佛法众。
己知自觉意,是为佛弟子,
常当昼夜念,佛与法及僧。
念身、念非常、念戒、布施德,
空、不愿、无相,昼夜当念是。