忍辱度无极者,厥则云何?菩萨深惟:“众生识神,以痴自壅,贡高自大,常欲胜彼,官爵国土六情之好,己欲专焉。若睹彼有,愚即贪嫉,贪嫉处内、瞋恚处外,施不觉止,其为狂醉,长处盲冥矣。展转五道,太山烧煮,饿鬼畜生,积苦无量。”菩萨睹之即觉,怅然而叹:“众生所以有亡国破家、危身灭族,生有斯患,死有三道之辜,皆由不能怀忍行慈,使其然矣。”菩萨觉之,即自誓曰:“吾宁就汤火之酷、𦵔醢之患,终不恚毒加于众生也。夫忍不可忍者,万福之原矣。”自觉之后,世世行慈,众生加己骂詈捶杖,夺其财宝妻子国土,危身害命,菩萨辄以诸佛忍力之福,迮灭毒恚,慈悲愍之追而济护,若其免咎,为之欢喜。