尔时佛告地神坚牢:“过去有王名力尊相,其王有子名曰信相,不久当受灌顶之位统领国土。尔时父王告其大子信相:“世有正论,善治国土。我于昔时曾为大子,不久亦当绍父王位。尔时父王持是正论,亦为我说,我以是论于二万岁善治国土,未曾一念以非法行,于自眷属情无爱着。”何等名为治世正论?
地神!尔时力尊相王为信相大子,说是偈言:
我今当说,诸王正论,为利众生,
断诸疑惑。一切人王、诸天天王,
应当欢喜,合掌谛听。诸王和合,
集金刚山,护世四镇,起问梵王:
大师梵尊,天中自在,能除疑惑,
当为我断。云何是人,得名为天?
云何人王,复名天子?生在人中,
处王宫殿,正法治世,而名为天?
护世四王,问是事已,时梵尊师,
即说偈言:“汝今虽以,此义问我,
我要当为,一切众生,敷扬宣畅,
第一胜论。因集业故,生于人中,
王领国土,故称人王。处在胎中,
诸天守护,或先守护,然后入胎;
虽在人中,生为人王,以天护故,
复称天子。三十三天,各以己德,
分与是人,故称天子。神力所加,
故得自在;远离恶法,遮令不起;
安住善法,修令增广;能令众生,
多生天上。半名人王,亦名执乐,
罗刹魁脍,能遮诸恶;亦名父母,
教诲修善。示现果报,诸天所护;
善恶诸业,现在未来,现受果报,
诸天所护;若有恶事,纵而不问,
不治其罪,不以正教,舍远善法,
增长恶趣,故使国中,多诸奸斗,
三十三天,各生瞋恨,由其国王,
纵恶不治。坏国正法,奸诈炽盛;
他方怨敌,竞来侵掠;自家所有,
钱财珍宝,诸恶盗贼,共来劫夺。
如法治世,不行是事;若行是者,
其国殄灭。譬如狂象,踏莲花池,
暴风卒起,屡降恶雨,恶星数出,
日月无光,五谷果实,咸不滋茂;
由王舍正,使国饥馑,天于宫殿,
悉怀愁恼,由王暴虐,不修善事。
是诸天王,各相谓言:“是王行恶,
与恶为伴。以造恶故,速得天瞋;
以天瞋故,不久国败,非法兵仗、
奸诈斗讼、疾疫恶病,集其国土。
诸天即便,舍离是王,令其国败,
生大愁恼。兄弟姊妹、眷属妻子,
孤迸流离,身亦灭亡;流星数堕、
二日并现;他方恶贼,侵掠其土;
人民饥饿,多诸疾疫;所重大臣,
舍离薨亡;象马车乘,一念丧灭;
诸家财产,国土所有,互相劫夺,
刀兵而死;五星诸宿,违失常度;
诸恶疾疫,流遍其国;诸受宠禄,
所任大臣,及诸群僚,专行非法,
如是行恶,偏受恩遇,修善法者,
日日衰灭;于行恶者,而生恭敬,
见修善者,心不顾录。故使世间,
三异并起,星宿失度,降暴风雨,
破坏甘露、无上正法、众生等类,
及以地肥;恭敬弊恶,毁诸善人,
故天降雹、饥饿疫病;谷米果实,
滋味衰减;多病众生,充满其国;
甘美盛果,日日损减;苦涩恶味,
随时增长。本所游戏,可爱之处,
悉皆枯悴,无可乐者;众生所食,
精妙上味,渐渐损减;食无肥肤,
颜貌丑陋,气力衰微;凡所食啖,
不知厌足;力精勇猛 悉灭无有;
懒惰懈怠,充满其国;多有病苦,
逼切其身;恶星变动,罗刹乱行。
若有人王,行于非法,增长恶伴,
损人天道,于三有中,多受苦恼,
起如是等,无量恶事,皆由人王,
爱着眷属,纵之造恶,舍而不治。
若为诸天,所护生者,如是人王,
终不为是。有行善者,得生天中;
行不善者,堕在三涂;三十三天,
皆生焦热。由王纵恶,舍而不治,
违逆诸天,及父母敕,不能正治,
则非孝子;起诸奸恶,坏国土者,
不应纵舍,当正治罪。是故诸天,
护持是王,以灭恶法,修习善故,
现世正治,得增王位,应各为说,
善不善业,能示因果,故得为王。
诸天护持,邻王佐助,为自为他,
修正治国;有坏国者,应当正教,
为命及国,修行正法,不应行恶,
恶不应纵,所有余事,不能坏国。
要因多奸,然后倾败,若起多奸,
坏于国土。譬如大象,坏莲华池;
怨恨诸天,故天生恼,起诸恶事,
弥满其国。是故应随,正法治世,
以善化国,不顺非法;宁舍身命,
不爱眷属,于亲非亲,心常平等:
视亲非亲,和合为一。正行名称,
流布三界,正法治国,人多行善;
常以善心,仰瞻国王,能令天众,
具足充满;是故正治,名为人王。
一切诸天,爱护人王,犹如父母,
拥护其子;故令日月,五星诸宿,
随其分齐,不失常度;风雨随时,
无诸灾祸,令国丰实,安乐炽盛,
增益人民,诸天之众。以是因缘,
诸人王等,宁舍身命,不应为恶,
不应舍离,正法珍宝。由正法宝,
世人受乐,常当亲近,修正法者,
聚集功德,庄严其身;于自眷属,
常知止足;当远恶人,修治正法;
安止众生,于诸善法,教敕防护,
令离不善。是故国土,安隐丰乐,
是王亦得,威德具足。随诸人民,
所行恶法,应当调伏,如法教诏,
是王当得,好名善誉,善能摄护,
安乐众生。